Theo kinh nghiệm dân gian để lại, khi bạn ăn thịt những loài thú rừng như rắn, sư tử, cọp, báo, gấu, linh cẩu thì cơ thể sẽ toát ra một mùi đặc biệt. Mùi hương này sẽ thu hút đồng loại của các loài vật trên tấn công con người trả thù.
Ngoài ra, một số động vật gần gũi với con người trong đời sống như voi, chó, ngựa, bò,… cũng không nên ăn thịt theo như lời dạy Đức Phật. Tóm lại, 10 loại thịt Đức Phật cấm ăn bao gồm: thịt người, thịt ngựa, thịt voi, thịt rắn, chó, cọp, báo, thịt sư tử, linh cẩu, thịt gấu.
Những loài động vật này có tình cảm tương tự con người, sợ nóng lạnh, sợ hãi, sợ chết. Khi chúng sắp bị giết hại cảm thấy sợ hãi thì nhịp tim đập mạnh, thở hổn hển hoặc chảy nước mắt. Chính vì vậy mà theo luật nhân quả của Phật pháp, khi chúng ta giết hại hoặc ăn thịt các loài động vật trên sẽ phải chịu quả báo đau khổ về sau.
Việc ăn chay, không ăn 10 loại thịt Đức Phật cấm nêu trên có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với các Phật tử. Cụ thể, một số ý nghĩa cơ bản của việc ăn chay thể hiện như sau:
Khi bạn ăn chay mà không áp dụng 10 loại thịt Đức Phật cấm ăn nêu trên sẽ gây nên nhiều nghiệp cho bản thân. Bạn có thể tham khảo một số câu chuyện sát sinh và quả báo dưới đây để hiểu rõ hơn:
Tích truyện Pháp Cú kể về người làm nghề đồ tể giết bò hơn 50 năm với quả báo nhận được. Cụ thể, mỗi lần giết bò bán thì ông sẽ giữ lại phần thịt ngon nhất để gia đình ăn. Tuy nhiên vào 1 hôm, ông có để lại 1 miếng thịt để vợ nấu cơm cho cả gia đình ăn nhưng người hàng xóm đã qua mua lại để tiếp đãi khách. Người hàng xóm đã tự ý để tiền lại và lấy miếng thịt bò đi mặc kệ người vợ can ngăn.
Đến bữa cơm, ông chồng làm nghề giết bò không thấy thịt đâu bèn tức giận lấy con dao cắt lưỡi con bò đang sống ở ngoài đường. Con bò đau đớn kêu la thảm thiết nhưng ông không hề bận tâm. Ông đã mang lưỡi bò đó nướng lên than và ăn cơm.
Bất ngờ nhất là khi vừa cắn miếng lưỡi bò thì chẳng may ông đã cắn đứt lưỡi của mình và rống lên đau đớn giống như con bò bị cắt lưỡi lúc nãy. Ông chồng lúc này đã nhận hình phạt cho nghiệp ác gây ra và ông đã chết, bị đọa vào địa ngục A-tỳ.
Ông Cunda làm nghề giết heo và thường lấy chày đập lên mình con heo để thịt sưng lên và mềm đi. Sau đó, ông đổ nước sôi vào miệng heo để súc ruột, tống hết phân dơ ra ngoài. Sau khi làm sạch con heo để bán, cuối cùng, ông giữ lại một phần thịt để ăn.
Quả báo là, lúc sắp chết, ông rống lên eng éc giống như con heo trong 7 ngày. Sau 7 ngày ông đã chết và bị đày vào ngục A -tỳ. Đây chính là quả báo cho những ác nghiệp ông gây ra trong suốt mấy chục năm.
Kinh Tiểu Bộ có ghi lại câu chuyện “Chuyện đồ ăn cúng người chết” với những quả báo về sát sinh.
Có vị Bà-la-môn chuẩn bị giết con dê để cúng người chết. Tuy nhiên, trước khi giết hại dê thì các đệ tử đã mang dê đi tắm rửa sạch sẽ, được ăn uống đầy đủ và đeo vòng hoa. Sau đó con dê cười lớn và khóc rất to nên được dẫn giải đến trước mặt thầy Bà-la-môn như sau:
Vị Bà-la-môn sau khi nghe xong đã tha mạng cho con dê và sai đệ tử đi theo bảo vệ. Tuy nhiên, nghiệp của con dê đã đến lúc phải trả nên cho dù không bị giết hại cũng sẽ chết theo cách khác.
Thực sự đúng như vậy! Khi chú dê đi đến bụi cỏ để ăn thì bị sét đánh trúng tảng đá khiến mảnh đá vỡ văng chặt đứt đầu con dê tại chỗ. Điều này khiến mọi người kinh sợ và từ đó không dám giết hại dê để cúng tế nữa.
Trong kinh Tiểu Bộ, có câu chuyện về anh thanh niên làm nghề săn bắn và quả báo nhận về. Anh thợ săn này nhìn thấy trên cây bàng có 2 con khỉ đang đút thức ăn cho khỉ mẹ bị mù. Người thợ săn đứng dưới gốc cây định giương cung bắn khỉ mẹ thì con khỉ anh ra xin tha mạng cho mẹ và giết nó thay thế.
Lúc này, người thợ săn dùng tên bắn con khỉ anh rớt xuống và tiếp tục định bắn tiếp khỉ mẹ. Khỉ em thấy vậy cũng nguyện chết thay cho mẹ mình nhưng người thợ săn vẫn nhẫn tâm bắn cả khỉ em và khỉ mẹ.
Khi anh gom xác 3 con khỉ về thì sấm sét nổi lên đánh xuống nhà người thợ săn thiêu cháy vợ, con và căn nhà. Quá đau khổ khi mất vợ, con nên anh ta khóc than chạy vào nhà nhưng đã bị cây cột nhà cháy rơi xuống chết ngay tại chỗ. Đây chính là quả báo mà anh nhận được khi gây nên tội ác sát sinh với những chú khỉ đó.
Một vị Tỳ-kheo Tissa bị mụn nhọt khắp người và vỡ ra khiến toàn thân thầy bị lở loét. Vết lở gây ra mùi tanh hôi nồng nặc nên không ai có thể chịu nổi để chăm sóc. Đức Phật liền đến an ủi và tự tay lấy nước ấm tắm rửa cho thầy sạch sẽ và đọc cho thầy nghe một bài kệ. Sau đó, thầy chứng quả A-la-hán và Niết-bàn.
Tuy nhiên, lý do vì sao thầy chịu căn bệnh quái ác như vậy là do nghiệp ác phải trả trước đây. Đời trước, thầy Tissa là người bẫy chim, ông sẽ bẻ gãy xương chân và xương cánh chim rồi dồn đến ngày hôm sau mới giết và bán. Do quá khứ thầy đã bẻ cánh và chân chim nên đã bị quả báo lở loét khắp người, đau đớn tận xương tủy.
Tóm lại, qua những câu chuyện này chúng ta nhận thấy có ba loại quả báo, là hiện báo, sinh báo và hậu báo. Hiện báo là quả báo sẽ trổ ngay trong đời này. Sinh báo là những việc chúng ta làm trong đời này và đến đời sau mới chịu quả báo. Cuối cùng là hậu báo, nghĩa là quả báo trổ ở các đời sau. Nhân quả công bằng, có vay thì sẽ có trả chắc chắn phải tương đương.
Với 10 loại thịt Đức Phật cấm ăn nêu trên sẽ giúp chúng ta, đặc biệt những người tu hành có được tâm thanh tịnh, hạn chế quả báo sát sinh. Ăn chay đúng cách là việc mà chúng ta nên hướng đến để bảo vệ sức khỏe, môi trường và giữ được tấm lòng từ bi với các loại vật, tránh nghiệp ác về sau.
Link nội dung: https://blog24hvn.com/10-loai-thit-duc-phat-cam-a67267.html